Con tự hào là con của
bố
Tôi chưa bao giờ nghe
trộm người khác nói chuyện. Nhưng có một lần tôi đã làm điều đó khi đi ngang
phòng con trai tôi. Khi ấy vợ tôi đang trò chuyện cùng Bobby – đứa con trai nhỏ
của chúng tôi – về những chuyện của con với bạn.
Dường như vợ tôi đã
nghe vài đứa bạn của Bobby khoác lác về công việc của bố chúng – những vị giám
đốc và những ông chủ lớn. Sau đó chúng hỏi Bobby: “Bố cậu làm nghề gì, Bobby?”.
Bobby lúng túng, e ngại và ngoảnh mặt nói nhỏ: “Bố tớ là công nhân!”.
Đợi cho bọn trẻ ra về,
vợ tôi gọi Bobby đến, hôn lên đôi má bầu bĩnh của con rồi bảo: “Bobby, con đã
nói rằng bố là một người công nhân, điều đó không sai! Nhưng mẹ nghĩ là con
chưa thật sự hiểu được công việc ấy có ý nghĩa như thế nào. Vậy mẹ nói cho con
nghe điều này!”.
Rồi vợ tôi bắt đầu kể:
Trong tất cả những ngành công nghiệp làm giàu đất nước, trong những cửa hiệu
buôn bán hay bất cứ khi nào con trông thấy một tòa nhà mới xây, hãy nhớ điều
này con trai, chính những người công nhân bình thường như bố con đã làm những
công việc đồ sộ đó!
Đúng là người giám đốc
có được những chiếc bàn làm việc sang trọng và quần áo sạch sẽ cả ngày; đúng là
họ phác thảo ra những công trình và điều hành công việc. Nhưng để biến tất cả
thành hiện thực chính là nhờ vào những người công nhân như bố con. Nếu những
ông chủ ngưng làm việc trong một năm, bánh xe công nghiệp vẫn chuyển động dù có
chậm lại, nhưng nếu thiếu những người như bố con, thì bánh xe ấy không chuyển
động được nữa.
Tôi đã cố ngăn dòng
nước mắt chực trào ra vì xúc động khi bước vào phòng. Ánh mắt Bobby sáng lên,
rồi đứa con trai bé bỏng bật dậy chạy đến ôm lấy tôi: “Con rất tự hào khi được
làm con trai của bố vì bố là một trong những công nhân bình thường ấy, những
người đã làm nên những công việc thật vĩ đại mà không ai biết được”.
0 comments:
Post a Comment