Mặt trời tiết cuối đông nhọc nhằn chọc thủng màn
sương sớm, từ từ nhô lên khỏi rặng tre của làng xa. Bầu trời dần tươi sáng, cảnh
vật như bừng tỉnh để đón chào ngày mới, đón cháo một mùa xuân mới đang sắp sửa
tới gần.
Ảnh chợ tết |
Từ các xóm làng, từ các mái nhà còn sương lam ôm
ấp, mọi người đổ ra đường, người gồng gánh, kẻ bưng thúng, xách giỏ, có người
đẩy xe chở hàng. Họ lần lược dồn lên con đường lớn. Vai kĩu kịt, tay vung vẫy,
chân đi thoăn thoắt...Tất cả đều tiến về chợ huyện.
Phiên chợ Tết thật đông. Tiếng lợn con en éc, tiếng
gà gấy oát...oát, tiếng vịt cạc...cạc, tiếng người nói bô bô trong chợ. Các
gian hàng nhanh chóng được bày diện. Nào áo, quần, giày dép nhiều loại, bánh
mứt đủ màu, rau quả tươi roi rói, kẻ muôn người bán lon xon, chật ních. Trước
cổng chợ, những bức tranh lợn, gà heo, chuột ếch,... được giải treo tiếp nối
nhau trông thật đẹp mắt. Rồi bức tranh của làng quê cũng hiện lên từ xa: Biển
lúa vàng óng ả, chú bé ngồi ngất nghểu trên lưng trâu ung dung thổi sáo, đàn cò
trắng nhởn nhơ trên bầu trời xanh thẳm, chim én lượn vòng trên xóm chợ... Một
bức tranh đầy quyến rũ, ấm áp lạ thường.
Sương tan, nắng ấm rải nhẹ trên hoa lá, chợ đông
nghẹt, đủ thứ màu sắc trà trộn, đủ thứ âm thanh chen lẫn. Không ai nói to cũng
không ai nói nhiều. Nhưng lường phát âm của vô số người đã làm phiên chợ âm ầm
giữa miền quê yên tĩnh và vô cùng vui tươi, trù phú. Sắc xuân rón rén đến gần,
xuân phảng phất trong từng nụ hoa đang chúm chím.
Mặt trời đã ngả về phía tây, chợ vẫn tưng bừng hàng
hóa vẫn tấp nập các quầy. Từ các nơi, các loài hoa nườm nượp đưa về. Nào là hoa
mai, hoa đào, hoa cẩm chướng, hồng nhung... Chúng rạng rỡ như cô thiếu nữ,
chúng lay động dưới ánh xuân như tuổi đôi mươi. Đây đó, một vài cụ đồ nho hí
hoái viết thơ xuân, viết những câu đối đỏ trên bức sáo, mọi người chen nhau
đọc. Có người mãi ngắm tranh, ngắm hoa, đọc thơ mà quên cả thời gian vận hành,
buổi chiều hửng ấm đã nhạt nhòa ngã xuống.
Cho tới lúc trời tối, chuông chùa văng vẳng ngân
vang, mọi người tạm ngưng phiên chợ. Họ lũ lượt trở ra về. Khung cảnh tưng bừng
nơi chợ Tết bắt đầu mờ dần rồi mất hẳn, không còn trông thấy một cái gì nữa bởi
sương đêm. Phảng phất trong không khí có mùi hương quen thuộc, mùi lúa mới, mùi
trái ngọt, hoa thơm... Tất cả đều đặc biệt, đáng yêu, đáng quí bởi nó là mùi vị
của một làng quê Việt Nam trù phú, thấm đượm nghĩa tình, ấm nồng hương đồng cỏ
nội.
Phiên chợ Tết đã đem đến cho con người bao điều thú
vị. Ai cũng hối hả, khẩn trương với công việc của mình. Họ rạo rực đón xuân
trong niền vui lao động. Tôi cũng hồi hộp đón xuân và lo nghĩ đến nhiệm vụ của
chính mình.
0 comments:
Post a Comment